CHĂN TRÂU
Người đời gọi đám chăn trâu,
Chẳng phân tuổi tác rõ đâu trẻ già.
Có khi bậc tuổi ông bà,
Mang trâu đi thả vẫn là chăn trâu.
Hồn nhiên cả nhóm chụm đầu,
Vui thời gian rỗi vài chầu bài chơi.
Trò chơi đâu tính tuổi đời,
Ai thua vẫn cứ xin mời quỳ thôi.
Trẻ con khéo tính vẫn ngồi,
Người già quỳ gối để rồi mỏi lưng.
Đã vui không bỏ giữa chừng,
Vô tư các cụ như từng vẫn chơi.
Những chiều nhàn rỗi thảnh thơi,
Đào khoai ngồi nướng ăn chơi đỡ buồn.
Có khi trời đổ mưa tuôn,
Dựng lều ngồi trú hết luôn cả chiều.
Quê hương biết mấy thân yêu,
Trời ngày lộng gió thả diều nghiêng chao.
Bên nương trai gái ngọt ngào,
Tiếng hò tình tứ giót vào tai nhau.
Tình quê thắm đượm muôn màu,
Nghĩa tình gắn kết bên chầu rượu thơm.
Cuối chiều đầm ấm bữa cơm,
Nơi Quê sâu nặng thảo thơm tình người.
Tác giả Thanh Tư