TÌNH MẸ BAO LA
Thơ: Nguyễn Đình Huân
Ngày còn thơ đánh con xong mẹ khóc.
Chỉ vì con trốn học bỏ đi chơi.
Thấy con đau sao nước mắt mẹ rơi.
Con rối rít nói những lời xin lỗi.
Nhớ ngày xưa có một thời nông nổi.
Vì ham vui bao cơ hội bỏ qua.
Để mẹ buồn có lúc phải rầy la.
Khi lớn lên con hiểu ra tình mẹ.