SÁNG ĐÈN (2024): PHIM TẾT XUẤT SẮC CƯỜI CHẢY NƯỚC MẮT DÀNH CHO KHÁN GIẢ MÊ VĂN HOÁ CẢI LƯƠNG MIỀN NAM
Mấy hôm trước, khi đến rạp CGV, giữa một rừng poster phim ngoại và phim Việt chiếu Tết, Dù cái tên phim rất quê và những dv chính trên poster không phải là gương mặt ăn khách, mềnh lại bị thu hút bởi tấm poster phim Sáng Đèn. Định bụng Tết sẽ đi xem để ủng hộ dù không quen với ekip chính của phim. May sau đó được mời xem xuất chiếu sớm, lại vừa còn thời gian kịp xem trước khi rời Saigon. Đi xem với tâm thế thảnh thơi, may sau lại trở thành 1 buổi xem phim đáng trân trọng nhất trong đời xem phim của mềnh. Với tựa bài như vậy cũng vì lý do chủ quan thích văn hoá miền Nam nên ưu ái cải lương, thì bài review phim Tết này chỉ có khen thôi, ai không hợp nhãn thì khỏi cần đọc.
Vì nhiều lý do chủ quan và đặc thù công việc, mềnh từ mệt mỏi chuyển qua dị ứng với những sản phẩm văn hoá lai căng hỗn tạp kiểu địa lý miền Nam mà cứ nói chuyện như cãi lộn “bố mày thay lốp xe trong máng lợn”. Nên khi được xem một bộ phim thuần văn hoá ngôn ngữ miền Nam, xưng tui gọi mình, mấy người gọi cha gọi tía…. sao mà nó dễ chịu dễ thương làm tâm hồn mềnh cảm thấy thảnh thơi nhẹ nhõm quá chừng.
Mềnh đi xem phim này với một anh cũng làm nghề phim, người gốc Long An. Vừa vào cảnh mở đầu là ảnh thốt lên liền chời ơi đúng quá đúng y chang thời 80s chui lỗ chó coi cộ cải lương ở sân đình. Rồi từ đó cứ vừa cười mà 2 anh em nhớ lung tung. Mềnh thì nhớ bà ngoại lẫn bà nội thời còn xem tivi đen trắng cứ đòi xem cải lương. Mà mềnh hồi đó nhỏ quá khờ quá có hiểu văn hoá cải lương là gì đâu. Sau này lớn lên mới hiểu cải lương và tính ước lệ trong các điệu vũ, múa roi cưỡi ngựa. Mà nhớ vậy là càng buồn, vì gì chẳng còn nội ngoại để dắt đi xem Sáng Đèn. Mà buồn chuyện cải lương kể chuyện này, hồi đi tiền trạm cho chương trình của Mỹ quay tại Cần Thơ. Tụi Mỹ nói mày có ct văn hoá đặc trưng gì hay thì cứ giới thiệu cho tụi tao quay. Ngoài Lân Sư Rồng thì là cải lương. Xong Saigon chẳng còn nhà hát nào còn cải lương, thì tìm đến nhà hát Tây Đô vì nghe nói chỉ còn ở đây mới có xuất diễn cải lương hằng tuần. Mà khi đến nhà hát Tây Đô liên hệ, mới biết tin là nhà hát cũng không còn duy trì xuất diễn hằng tuàn nữa vì không bán được vé. Đơn vị nào muốn xem thì bao nguyên xuất diễn thì nhà hát mới tổ chức. Haiz, nghe mà buồn như tan nát trong lòng, và mất cơ hội quảng bá cải lương ra thế giới.
Lại lan man xa quá, mà vì vậy, khi ngồi trong rạp xem Sáng Đèn, thì trong lòng mềnh xúc động lắm, giống như ngọn lửa vẫn âm ỉ nằm trong góc khuất, hôm nay được thổi bùng lên. Sáng Đèn giống y như một vở cải lương xã hội được quay hình đưa lên màn ảnh rộng, hình như biên kịch cũng là 1 soạn giả cải lương. Nên câu chuyện trong phim, cũng chính là câu chuyện bi đát của nền văn hoá cải lương hiện tại. Những câu thoại trong phim cũng được biên kịch chuyển hoá thành những câu hát vọng cổ xự xang xê cống. Không chỉ lý do đó mà mềnh mềm lòng, mà mắt cứ đỏ hoe hoe ngồi kế bên anh bạn mà cứ lén dụi dụi. Là vì lần đầu tiên, sau Phượng Khấu và Ròm bản uncut trên màn ảnh nhỏ, 2 chữ hải dảo Trường Sa được tự do vang lên trên màn ảnh rộng vọng vào tim những khán giả giữa khán phòng cùng mềnh xem phim. Được lồng vào một vở diễn cải lương trong phim, những lời hiệu triệu kêu gọi quan dân cùng đồng lòng chống giặc ngoại xâm phương Bắc bảo vệ hải đảo Trường Sa……