Tiệc biển
Biển kể chuyện, Sao biển làm hài Cá xếp hàng làm khán giả say mê
Biển kể chuyện, Sao biển làm hài Cá xếp hàng làm khán giả say mê
Biển mở tiệc, hải sản là món, Cá tôm vui, không cần mời thêm
Biển vẫy tay, Sóng chào mọi người, Gió thổi vui, làm biển thêm rộn.
Biển cười khúc khích, sóng vỗ vầy, Cá nhảy múa, cả ngày chẳng u sầu
Cứ tưởng quay đầu là bờ, Nào ngờ biển cả vẫn còn vô tận.😃😃😃😃😃
Biển xanh mênh mông, gió khẽ đưa Tóc em bay phất phơ, giữa trời thu Cát vàng in dấu chân người đi Lòng chợt bâng khuâng, nhớ một thời. Sóng vỗ rì rào, hát khúc tình ca Ru lòng ta ngủ, bình yên vô và Nhìn xa xăm, mây trôi lững lờ Mơ về em,
Biển bao la, nơi chứa đựng ký ức, Từng làn sóng, từng ánh mắt em, Ký ức vỡ òa trong đêm thanh tĩnh, Biển yêu thương, vĩnh cửu trong lòng. ST
Biển xanh lấp lánh, trăng soi mộng huyền ảo Sóng hát rì rào, trăng nhè nhẹ soi. Dưới bầu trời đầy sao, tình ta sáng, Biển mộng mơ, như lời nguyện thầm. ST
Mặt trời khuất dần sau biển cả, Hoàng hôn nhuộm đỏ những đợt sóng xanh, Tình yêu ta như ánh sáng chiều tà, Lung linh và ấm áp, bền vững không phai.
Gió biển thổi về từ phương xa, Gửi gắm bao nỗi nhớ về tình yêu Mỗi làn sóng dập dờn, mỗi cơn gió, Là nỗi nhớ và yêu thương khôn nguôi.
Cát vàng óng ánh tận chân trời Biển xanh vẫy gọi tình yêu đắm say, Mỗi bước chân in dấu tình chúng ta, Tựa như sóng biển, mãi không phai.
Ánh trăng mơ màng rơi xuống biển, Làn sóng lấp lánh, nỗi nhớ dâng trào, Đêm yên lặng, chỉ còn tiếng sóng vỗ, Tình yêu ta vẫn ở nơi đây, mãi không phai.
❤️Sóng vỗ về bờ, tình ta dạt dào, Mỗi con sóng là một lời yêu thương, Biển rộng bao la, tình không vơi cạn, Dù có cách xa, lòng vẫn luôn sát gần.❤️
Anh đến bên em, ngắm biển bình yên Khi trong anh, tim đang cuồn cuộn sóng Những xúc cảm, những khát khao cháy bỏng Cứ dồn lên, như nước triều dâng Em có biết không, mỗi lần đến bên em Anh như con thuyền trở về sau bão tố Bao nếm trải những đắng cay,
Nếu phố buồn về với biển cùng anh Biển trong xanh có muôn ngàn con sóng Gió thì thầm như thắp lên hy vọng Mọi nỗi buồn em sẽ thấy với đi Nếu một ngày thành phố chẳng có gì Để em vui thì hãy về với biển Ở nơi này anh sẽ đưa em
Em một mình trên biển Khung trời của riêng anh Tình em như con sóng Cuồn cuộn mỗi chiều hè Em muốn gửi cho anh Tình muôn đời thắm mãi Như bến bờ hoang dại Yêu mãi biển trong xanh Em chờ anh về nhé Biển mãi gọi tên anh Gió buồn ru khe khẽ
Biển nhớ em nên con sóng bạc đầu. Cứ từng lớp xô vào bờ bất tận. Có những lúc biển thét gào giận dữ. Em đi xa… mà chẳng một lần về?
Buồn buồn ra biển dạo chơi Ngoài kia sóng cuộn cho vơi nỗi buồn Nơi này giọt lệ thôi tuôn Cho lòng thôi hết vấn vương nỗi sầu
Biển cô đơn sóng vờn nơi xứ lạ. Bờ cát đau buồn hoá đá vọng phu. Mối tình sầu cứ thế mãi ngàn thu. Sóng vẫn đa tình hời ru bờ cát.
Cát vẫn im lìm khi bồi khi lở. Nên biển buồn ôm tình lỡ đắng cay. Sóng bạc đầu yêu bờ cát đắm say. Mối tình câm biển mang đầy muối trắng.
Biển hiền hoà dịu dàng con sóng vỗ. Biển cuồng quay phẫn nộ lúc bão giông. Suốt bốn mùa sóng dào dạt mênh mông Bởi cô đơn nên trong lòng mặn chát.
Ai thừa thải đem tình duyên rao bán Ta thẩn thờ nghe tim rạn vết đau Biển chiều nay có một kẻ ôm sầu Vì nỗi nhớ nối đuôi nhau tấp nập.
Thôi anh nhé chẳng còn gì ước vọng Bờ cát dài em lẻ bóng đơn côi Chỗ hẹn xưa đã có kẻ khác ngồi Mình đến trước nhưng lạc đôi cánh nhạn
Em thương quá mối duyên nồng chưa quện Vội lụi tàn như ngọn nến giữa đêm Biển chiều nay quá lặng lẽ êm đềm Mà hờn tủi khiến tim thêm dậy sóng