앙꼬코인

Search
Close this search box.

Homes

Hello !

ANKO(now) : 19308699🪙

(total) : 19368699🪙

tình yêu ngọt ngào

Cái thuở ban đầu lưu luyến ấy Ngàn năm hồ dễ mấy ai quên Trái tim hát lại câu thề Bài thơ tôi lại nhớ về người dưng. Chỉ mình em thôi và chỉ một Mình em ngự trị trái tim anh. Dù cho sông cạn đá mòn Còn non còn nước còn lời thề

Thơ Buồn Về Tình Yêu

2. Hoa thơm, hoa đẹp rồi cũng tàn Tình sâu, tình nặng vẫn sẽ tan. Rượu đắng, rượu cay cũng sẽ hết Người hứa, người thề cũng quên hết. 3. Em là sóng xin đừng như sóng dữ Dạt vào bờ xin chớ ngược ra khơi. 4. Thuở ban đầu còn bao lưu luyến Ngàn

Bài thơ Đôi bạn

Nhớ xưa áo trắng tinh khôi Học tan ở lớp sóng đôi đi về Đôi bạn hẹn ước cùng thề Thi vào đại học ta về trường chung Sắp ngày đại học trường xa Bạn xinh nên có người ta hỏi trầu Thẹn thùng ngúng nguẩy vài câu Rồi bạn cũng phải gật đầu người

Này cô gái nhỏ

Này cô gái, cuộc đời là thế đấyEm phải quen và học cách kiên cườngSống như lá và điềm nhiên như gióThời gian sẽ làm lành những vết thươngNày cô gái, cuộc đời vô thường lắmĐừng sầu bi mà phai nhạt xuân thìChuyện được – mất có chi đâu mà lạ!Ở cõi tạm này, gió

Bài thơ Thầy

Bài thơ Thầy Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng Cứ tự nhủ rằng đó là bụi phấn Mà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở thầy ơi … Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại Mái

Bài thơ Nụ cười tình bạn

Dòng đời xuôi ngược gặp nhau Tri giao tín nghĩa tình sâu giữ tròn Hỡi ơi nước chảy đá mòn Đổi thay mặn nhạt hàn ôn mấy người? Thương nhau chín bỏ làm mười Giữ cho cuộc sống thắm tươi mặn nồng Dù rằng gặp cảnh gai chông Chung tay tiếp sức đồng lòng vượt

Gia Định Phú

Xứ Sài Gòn, xứ Sài Gòn, ở ăn vui thú nơi nơi. Lạc thổ nhóm bốn dân: sĩ nông công thương ngư tiều canh mục, Qui thành xây tám cửa: càn khảm cấn chấn tốn ly khôn đoài. Lợi đất thìn thìn xóm Vườn Mít, Bình trời vòi vọi núi Mô Xoài. Đông đảo thay!

Tuyên ngôn của trái tim

Anh không giấu em một điều gì Chính vì thế mà em không biết gì tất cả về anh Nếu đời anh chỉ là viên ngọc anh sẽ đập nó ra làm trăm mảnh và xâu thành một chuỗi quàng vào cổ em. Em là nữ hoàng của vương quốc đó Ấy thế mà em

낭인의 봄

휘둘니 산을 넘고, 굽어진 물을 건너, 푸른 풀 붉은 꽃에 길 걷기 시름이여. 잎 누른 시닥나무, 철 이른 푸른 버들, 해 벌서 석양인데 불슷는 바람이여. 골짜기 이는 연기 뫼 틈에 잠기는데, 산마루 도는 손의 슬지는 그림자여. 산길가의 외론 주막, 에이그 쓸쓸한데. 먼저 든 짐장사의 곤한 말 한 소리여. 지는 해 그림지니, 오늘은 어데까지, 어둔 뒤

ý nghĩa cuộc sống

Cuộc sống này còn có một ngày mai Làm động lực để miệt mài tranh đấu Biết cần cù không việc nào là xấu Hãy tự mình bước qua những niềm đau. Hãy yêu thương, cuộc sống ngày hôm nay Sống vui tươi, cho hết năm tháng ngày Vui vẫn sống, và buồn vẫn phải

Bài thơ Lẽ sống

Lẽ sống tình đời sống khắp nơi Sống đời có ích tệ sống chơi Ai làm trăm sự cho ta sống Cớ sao tham sống chỉ hại đời Lẽ sống tình đời sống khắp nơi Sống đẹp xem ai quyết xây đời Tự tránh xa hoa nơi đàng điếm Trần thế không nên sống ham

Núi đôi

Bảy năm về trước em mười bảy Anh mới đôi mươi trẻ nhất làng Xuân Dục, Đoài Đông hai nhánh lúa Bữa thì anh tới bữa em sang. Lối ta đi giữa hai sườn núi Đôi ngọn nên làng gọi núi Đôi Em vẫn đùa anh sao khéo thế Núi chồng, núi vợ đứng song

Này cô gái nhỏ

Này cô gái, cuộc đời là thế đấyEm phải quen và học cách kiên cườngSống như lá và điềm nhiên như gióThời gian sẽ làm lành những vết thươngNày cô gái, cuộc đời vô thường lắmĐừng sầu bi mà phai nhạt xuân thìChuyện được – mất có chi đâu mà lạ!Ở cõi tạm này, gió

Đời người đâu mấy lần vui

Kiếp con người mỏng manh như là gió Sống trên đời có được mấy lần vui Sao phải đau mà không thể mỉm cười Gắng buông nỗi ngậm ngùi nơi quá khứ Nếu có thể sao ta không làm thử Để tâm hồn khắc hai chữ bình an Cho đôi chân bước thanh thản nhẹ

Thật thà

Trái tim rất đắt giá Đâu thể mãi mập mờ Em không ngốc đợi chờ Một gã tồi dối trá Dù ghét hay là thương Cũng phải nói một lời Khi ta sống ở đời Trắng đen phải tỏ tường Dẫu tương lai vô hình Nhưng mong em kiên định Luôn yêu thương chính mình

Một Thoáng Mùa Đông Hà Nội

Hà Nội mùa đông sông Hồng nghiêng vào phố Sương chưa tan chân ướt cỏ triền đê Cầu Long Biên em lỡ nhịp quên về Lang thang với vạt cúc vàng chớm nụ. Chiều cuối đông đóa hồng quên khép cánh Em gái quê chân chất gánh hàng hoa Sông lững lờ đỏ ửng sắc

Chúc em

Chúc em ngày mai tớiMọi thứ đều hanh thôngHạnh phúc như mong đợiAn yên tận đáy lòngTự tặng mình đôi phútThơi thảnh uống tách tràNgắm hoa mai, hoa cúcNở dưới trời bao laTự tặng mình quyển sáchTự tặng mình khúc caMuốn thì luôn có cáchEm giỏi nhất đời mà.

Tình bạn

Thế gian hiếm bạn nhiều bè Tìm người tri kỉ sao nghe xa vời Bạn thân rất hiếm trên đời Muốn tìm người bạn chơi vơi tháng ngày. Bạn thân thông cảm đắng cay Chia bùi sẻ ngọt tương lai đường dài Không cần đen trắng giống ai Chỉ cần thông cảm bởi hai tình

Bến đò ngày mưa

Tre rũ rợi ven bờ chen ướt át Chuối bơ phờ đầu bến đứng dầm mưa. Và dầm mưa dòng sông trôi rào rạt Mặc con thuyền cắm lại đậu chơ vơ. Trên bến vắng, đắm mình trong lạnh lẽo Vài quán hàng không khách đứng xo ro. Một bác lái ghé buồm vào hút

Văn tế Ngạc Nhi

Than ôi! Một phút sa cơ, ra người thiên cổ. Nhớ ông xưa: Cái mắt ông xanh, cái da ông đỏ. Cái tóc ông quăn, cái mũi ông lõ. Đít ông cưỡi lừa, miệng ông huýt chó. Ông đeo súng lục liên, ông đi giày có mỏ. Ông ở bên Tây, ông sang bảo hộ.

Thơ Ngắn Hay

1. Trời trở lạnh, nhớ mặc thêm áo nhé!Gió thổi nhiều, nhớ choàng khăn cổ nhé em Trời lạnh lẽo, đeo găng tay cho ấm Mùa đông dài, sẽ lạnh giấc ngủ êm. Trời lạnh lắm, nơi ấy buồn không em? Chiều vội vã nắng chưa lên đã tắt Lời mặn nồng lời chưa trao

Quê hương

Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ “Ai bảo chăn trâu là khổ?” Tôi mơ màng nghe chim hót trên cao Những ngày trốn học Đuổi bướm cầu ao Mẹ bắt được.. Chưa đánh roi nào đã khóc! Có cô bé nhà bên Nhìn tôi cười

Tán Hoa Thả Thính

Yêu thơ dể biết đa sầu Yêu trăng để biết bắt đầu mộng mơ Yêu Hoa để biết đợi chờ Yêu Hoa để biết dại khờ…thế thôi. Chăn ấm cho Hoa nằm Thắm thiết màn nồng khi đông thắm Ôm gọn người Hoa đưa vào lòng Trao Hoa hơi ấm đến trăm năm. Yêu Hoa

XUÂN LONG AN

Em thấy chăng mùa xuân đang tới
 Gió xuân về tươi nở ngàn hoa
 Nghe xao xuyến tình xuân phơi phới
 Nắng xuân tràn non nước hoan ca

 Em hãy về Long An quê ta
 Mát đôi bờ dòng sông Vàm Cỏ
 Em sẽ thấy những đồng xanh tở mở 
 Trải rộng xa tận